Tôi đang đói bụng lắm đây! Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều. Bây giờ tôi chỉ có thế giữ món đồ trang sức này để làm vật chứng.
- Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Hạ thần sẵn sàng truyền dạy những hiểu biết của mình cho tất cả mọi người. – Ông bối rối nói với ông Arad.
- Bạn thân mến, ai là người có thể lên kế hoạch chi tiêu cho bạn? - Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. - Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.
Trời đất xui khiến thế nào tôi lại được gặp cậu ở đây. Thật ra, những người sở hữu được nhiều vàng và trở nên giàu có là những người hiểu rõ năm quy luật của vàng và biết tuân thủ theo chúng để làm giàu. - Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng.
Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng. Mathon lấy ra một vật có hình dáng giống con bọ, bằng ngọc lam rồi thuận tay liệng nó trên sàn nhà, nói một cách miệt thị: Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình.
- Có lẽ họ có một bí quyết nào đó mà chúng ta chưa biết được. Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Một cái túi nặng trĩu những đồng tiền vàng vẫn có thể nhanh chóng trống rỗng nếu không có những đồng tiền khác bổ sung vào.
– Bansir đáp lại một cách u sầu. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.
Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt. Megiddo ngừng nói khi nhìn thấy một người đàn ông vạm vỡ đến hỏi có người nào biết làm việc đồng áng không.
– Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. – Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy?
- Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. - Người buôn trứng đáp.