Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi. Cho nên phải kín đáo: Đừng nói tới sự thành công của ta; như vậy người chung quanh chắc chắn sẽ vui lòng. Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận:
Tôi bảo bà bạn tôi rằng đồ tốt không bao giờ mắc hết, và muốn có những đồ thượng hạng, có mỹ thuật mà trả giá "bán sôn" thì được đâu, vân vân. Một hôm gặp Pullman, ông chào: "Chào ông Pullman, ông có tin rằng hai đứa mình đều điên hết không?". Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.
"Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi. Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông. Tôi thì tôi ưa trái cây lắm.
Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng nữa. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Von Bulow cãi: - Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được.
''Chị Marie, chị có rất nhiều chỗ đáng quý, chị có biết không?''. Bá tước phu nhân Tolstoi tìm thấy chân lý đó - nhưng trễ quá. Nhà cất gần xong rồi thì thình lình nhà chế tạo những đồ đồng để trang hoàng phía trước nhà, cho hay rằng không giao những đồ đồng đó y hẹn được.
Tôi vẫn mong mỏi từ lâu được dịp qua đó, mà chỉ đi một lần tới Alger rồi trở về. Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được. Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".
ít lâu sau cuộc đại chiến, tôi được một bài học quý báu. Webb, thanh tra Công ty Điện khí ở Philadelphie, cũng tìm thấy chân lý đó khi ông đi thanh tra tại Pensylvanie. Dorothy Dix mà ai cũng phải công nhận rằng rất thâm hiểu những vấn đề về hôn nhân, nói rằng: "Già nửa những cuộc hôn nhân đã thất bại lớn".
Trong những vấn đề quan trọng nhất. Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". Ông không nói: "Tôi không muốn rằng hình của chúng nó được in trên báo".
Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông. Hôm ấy tôi không những chỉ say mê nghe mà thôi, còn tỏ với ông ấy một tấm lòng quý mến và ngưỡng mộ chân thành nữa. Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải.
Trong những bảo vật đó, có khả năng huyền diệu khích lệ người khác bằng những lời khuyến khích thành thật và khả năng làm cho họ biết những năng lực tiềm tàng của họ. Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi. Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.