- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Như các bạn cũng biết, những vấn đề của các tổ chức thường rất đa dạng và phong phú - thế nhưng điều mà tôi thường gặp nhất đó là họ chưa được trang bị các kỹ năng giao việc cần thiết - một trong những yếu tố không thể thiếu của một nhà quản lý hiệu quả. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. - Khởi đầu thì khá tốt.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. • Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá?
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc.
Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng.
- Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. - Không sao, anh cứ tiếp tục đi. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.