Thậm chí ngay ở lớp vỡ lòng, người ta đã dạy học sinh cách ghi nhớ bảng chữ cái tốt nhất là phân chia chúng thành sáu nhóm: ABCDEFG-HIJK-LMNOP-QRS-TUV-WXYZ. Hãy đa dạng hóa các loại đồ vật. Chúng ta cần chuyển năm này thành một hoặc vài từ có nghĩa.
Không còn nghi ngờ gì, bạn sẽ nhớ ngay ra họ khi gặp. Khi bạn nhìn thấy lối vào phòng đón tiếp hay người chủ tiệc trẻ đẹp đang chào đón bạn, hãy phát huy thói quen nhẩm đi nhẩm lại câu: “Mình sẽ tham gia một sự kiện có rất nhiều người mới, thú vị kỳ lạ. Chính vì vậy, số 74 có thể là car (xe hơi) hoặc jar (lọ, bình)
Ta có thể lấy nó trong bốn năm, năm năm hay mười năm, điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào chính chúng ta. Họ phải làm sao cho khán giả hiểu được họ là ai và nhân vật của họ thế nào. Chúng ta: “Nhanh lên, số đó là bao nhiêu vậy? Nhanh lên cho ạ…”
Đây chính là bước đầu tiên. Nhìn – tận dụng những màu sắc sặc sỡ (quả cam thay cho bánh xe, một cây nến sáng bị mắc kẹt trong quả dưa). Người ta đã kể rất nhiều câu chuyện về trí nhớ tuyệt vời này của ông.
Lý do là nhờ sợ hào hứng trông mong đến những ngày nghỉ cuối tuần. Nhiệm vụ của bạn là nhớ danh sách này dựa vào thuộc tính số học, nghĩa là, biết cách quy mỗi thứ cho con số liệt kê bên cạnh (thứ tự số học của nó). Đối với hầu hết chúng ta, “thức ăn” thường được liên tưởng tới cảm giác “thích thú”.
Ghi nhớ một danh sách gồm 100 mục dường như là một việc không thể. Nhà – Điều này nhắc nhở chúng ta rằng một người có thể tận dụng ngân hàng thông tin để có được những thông tin liên quan đến loại nhà ở mà anh ta đang tìm kiếm. Ông đã nói tên cho cháu và cháu nhớ thôi.
Bạn cần tìm ra điều thích thú từ những điều bạn muốn nhớ. Vật này gợi cho ta nhớ đến điều gì? Giấy ghi chú sẽ không nhắc nhở ta trả Sharon 50 đô-la ngay khi nhìn thấy cô ấy.
Hãy hình dung rằng cô ấy có một mặt dây chuyền ngôi sao có hình David đeo trên cổ nhưng đã bị mất. Một mũi tên được vót nhọn, chiếc áo giáp bóng nhoáng và dép đang được nhuộm. Chúng ta buồn rầu chào tạm biệt người bạn, và khi chúng ta đang mơ màng về một quán cà phê ngon tuyệt trên bãi biển, thì lại phải quay lại và ngồi vào bàn.
Chúng ta không thể nhớ được điều gì nếu không tập trung. Khi đó, bạn sẽ có thể nhắc lại trật tự các quân bài từ đầu đến cuối và từ cuối lên đầu. Quần áo luôn thay đổi nhưng mắc áo thì cố định.
Người chơi đàn nghèo sống dựa vào những đồng tiền xu được bỏ vào ống đựng tiền của ông ta lại sẵn sàng trả lại tiền với tâm trạng vô cùng hạnh phúc. Có thể bạn sẽ hỏi “Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó nếu bạn chỉ gặp một người trong số họ?” Thực tế này đã chứng minh rõ hơn cho giả thuyết của bài báo.