Kịch bản 3: tưởng tượng, bạn bị mất ví – trong đó có một số tiền mặt, thẻ tín dụng, và vài món đồ riêng tư có giá trị về tình cảm. Sự khác biệt giữa hai nhóm thật quyết liệt. vì những kết quả này sẽ rất quan trọng khi chúng ta thảo luận cách làm thế nào để gia tăng may mắn trong cuộc đời mình
Tôi nhận thấy mình té là cái chắc. Suốt đời nghiên cứu tâm lý ảo thuật giúp tôi nhận ra rằng sự vật hiện tượng thường không như là chúng thể hiện ra, và thực tế đôi khi lại còn kỳ lạ hơn, thú vị hơn cả cõi mộng tưởng nữa. Giờ nhìn lại, Joseph nghĩ rằng đó là một trong những điều may mắn nhất từng xảy ra với mình: “vào độ tuổi đôi mươi tôi hay cặp kè với lũ tội phạm ranh, hay ăn trộm vặt.
Tuy nhiên tất cả những điều ấy có lẽ không bao giờ xảy ra nếu không có một bước ngoặc may mắn. Khảo sát tôi đã làm nảy sinh nhiều câu hỏi thú vị. Kathy không phải là người may mắn duy nhất nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giữ liên lạc với bạn bè và đồng nghiệp.
Toàn bộ cuộc đời Lynne thay đổi khi, tình cờ, cô xuất hiện trên báo đưa tin một phụ nữ đoạt được nhiều giải thưởng thì vui. điều đó khiến tôi suy nghĩ. Hãy cứ thư thái, thỏai mái, vui vẻ.
Cô tự nhận là mình may mắn hiếm có, và nhiều giấc mơ của mình thành hiện thực là nhờ những cuộc gặp gỡ tình cờ. thực hiện mẹo lừa bằng bài tây trên sách quả là khó. Nguyên tắc một: tăng cường tối đa những cơ hội tình cờ trong cuộc đời của bạn.
đặc biệt, anh nghĩ mình có thể hưởng lợi từ việc giảm thiểu vận đen. Tâm trạng của họ đã tác động lên thông tin mà họ nhớ. Hãy lập danh sách sáu kinh nghiệm mới – những điều mà trước đây bạn chưa bào giờ từng làm, nhưng cũng không hề có ý định thử.
Bạn mua cái áo đó vì bạn thích kiểu của nó. Kìa ! cái áo vẫn còn kia. Nếu bạn trì hoãn việc tạo ra những điều kiện mới thì may mắn có thể sẽ không bao giờ đến.
Lynne lưu ý đến tờ đơn và hỏi mượn xem. Nếu bây giờ bạn không may mắn thì có thể là vì bạn đang duy trì những điều kiện, môi trường cũ sẵn có. Tôi tin là mình đúng.
Nhưng gìơ đây nếu trễ xe buýt thì tôi xem xét vấn đề ở chỗ nào, và chuyện này chẳng đáng gì so với những chuyện quan trọng trong đời mình, để rồi tôi không còn nghĩ về nó nữa. ông báo rằng bệnh viện đã bị bán cho một tập đoàn khổng lồ, và hợp đồng tôi vừa ký đã mất hiệu lực bởi vì họ không còn quản lý bệnh viện nữa. Sau chừng mười phút tập luyện như thế thì từ từ mở mắt ra.
Tôi nghĩ thà mình làm chủ được những gì đã xảy ra còn hơn là ngồi chờ rắc rối xảy đến. người ta nghĩ đó là điều khủng khiếp nhất đối với một bé gái. Kìa ! cái áo vẫn còn kia.