Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu. Tôi không có bản lĩnh.
Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả. Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường. (Còn với đàn ông thì không thích rồi).
Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian. Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.
Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào. Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không. Này, lấy cho chú mấy chai bia.
Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.
Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan. Con mèo nằm trên nóc tivi. Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng.
Có phải em đang muốn nói anh câm đi? Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.
Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi. Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng. Yêu say đắm là chơi.
Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ. Mua để đến những giờ bỏ học. Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó.
Họ nào có tội tình gì. Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ. Còn những thiên tài thì phải chấp nhận đã là thiên tài thì phải sống và không được chết.