Lúc đó tôi may mắn được quan sát đủ mọi loại cảm xúc trên khuôn mặt của những người ở đó. Chị nói: "Lúc ấy tâm trí tôi ngổn ngang đủ chuyện. hay cần nối lại quan hệ với người nào đó mà bạn đã lơ là, hay liên lạc lại với một người mà bạn thấy là quan trọng đối với bạn.
Nó quan trọng hơn chúng ta nghĩ rất nhiều. Điều gì có thể tạo sự phấn khích nhất cho bạn? Tự hỏi mình một câu hỏi tích cực hơn, "Xét về lâu dài, có thực sự người ấy quan tâm đến bạn không?" Hãy cắt đứt cơn tức giận bằng cách tự hỏi mình, "Tôi có thể học được bài học gì? Tôi có cách nào thông truyền cho người kia tầm quan trọng của nguyên tắc mà tôi chọn cho mình không?"
Những người từng gặp những thất bại trong quá khứ thường dễ tin rằng họ sẽ không thể thành công trong tương lai. Anh trở thành người đi xe lăn đầu tiên tốt nghiệp Đại Học California, Berkeley và cuối cùng đã giữ chức vụ giám đốc Sở Phục Hồi Sức Khoẻ của bang California và trở thành người đi tiên phong cho chức vụ này đối với những người khuyết tật. Tôi không hiểu tại sao, nhưng một cách nào đó tôi cảm thấy mình sẽ hạnh phúc nếu có kiến thức và chia sẽ những gì có thể làm nâng cao phẩm chất đời sống người ta và giúp họ quí mến và yêu thương tôi.
Bạn hãy nhớ đến sức mạnh đòn bẩy. Chúng mạnh mẽ không? Tuyệt đối. Một khi bạn đã quyết định mình muốn trở thành người như thế nào, đừng tập trung một cách cứng nhắc vào các phương tiện.
Ngay bây giờ bạn có thể có một quyết định: trở lại nhà trường, đi học hát hay khiêu vũ, điều hành tài chánh của bạn, học lái xe hơi, tập luyện thể hình, học nói tiếng Pháp, đọc chuyện cho con cái bạn, đi bách bộ trong công viên. Trong khi một số kinh nghiệm nâng cao phẩm chất đời bạn và mở rộng viễn ảnh của bạn, thì cũng có những kinh nghiệm cho bạn thấy một mặt khác của cuộc đời mà bạn không muốn cảm nghiệm. Nếu bạn tìm thấy một chọn lựa nào tích cực, hãy luyện tập cho tới khi nó giúp bạn thoát khỏi sự đau khổ và đạt được sự thỏa mãn mau chóng.
Cảm giác tội lỗi là đòn bẩy cuối cùng để nhiều người thay đổi thái độ. Rồi Petersen hỏi lại anh ta một câu hỏi quyết định, "Vậy tại sao anh không phớt lờ ban quản lý đi và thiết kế một chiếc xe đúng ý anh?" Bạn hãy bắt đầu ngay hôm nay.
Jolie đang rất bận bịu với việc học hành, khiêu vũ và một vỡ kịch nó sắp diễn. Tôi thực sự tin rằng trong mỗi người chúng ta đều tiềm ẩn một năng lực siêu phàm. Rồi tôi đã tự hỏi một câu hỏi hoàn toàn mới, "Tôi phải loại khỏi danh sách những giá trị nào để có thể đạt được định mệnh tối hậu của mình?" Tôi bắt đầu nhận ra rằng vì mình luôn luôn để ý làm sao để có được tự do, nên tôi đã đánh mất sự tự do tôi đã có.
"Tôi sẽ phải sống mười năm sắp tới của đời tôi thế nào? Hôm nay tôi phải sống thế nào để xây dựng ngày mai như tôi mong muốn?Từ nay trở đi tôi phải là người thế nào? Điều gì là quan trọng đối với tôi ngay lúc này và điều gì sẽ là quan trọng đối với tôi trong tương lai? Hôm nay tôi phải có những hành động gì để hình thành vận mệnh tối hậu của tôi? Nhưng có một niềm tin cơ bản mà chúng ta phải khai thác và giải quyết và niềm tin này có thể tìm thấy khi bạn trả lời cho câu hỏi ở chương tiếp theo sau đây. Thái độ này đã ngăn cản tôi tìm ra những giải pháp và giam giữ tôi trong những giới hạn của mình với lập trường là "phải sống thực tế".
Đây là thái độ tiêu cực, không đáp ứng mục đích của cảm giác tội lỗi. Để tìm ra sự gợi hứng ấy và đạt được những mục tiêu tưởng như không thể, chúng ta phải tạm gác qua một bên sự tin tưởng của chúng ta về những gì chúng ta có thể đạt được. Lắm khi tiền được dùng làm thuớc đo phẩm chất đời sống con người, mở rộng hố ngăn cách giữa những người có của và những người không có.
Phải chăng Rosa Parks đã nghĩ đến tương lai khi chị nhất định không nhường chỗ trên chuyến xe buýt đó? Phải chăng chị được an bài một sứ mệnh thay đổi cơ chế xã hội? Có lẽ thế. Càng lúc Martin càng trở nên yếu dần. Nhưng mặt khác, cũng có đủ những lý do để tránh giảm cân: họ phải kiêng ăn uống; họ sẽ luôn cảm thấy đói; họ sẽ phải kiêng đồ ăn có nhiều chất béo; hơn nữa, sao không đợi đến sau kỳ nghỉ hãy tính tới chuyện này?