Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở.
Hai chị em cùng phấn đấu. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn. Tôi viết theo ông ta.
Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay. Tối, bạn đèo bác vào viện. Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh.
Đã bảo chả thích viết đâu. Vứt béng cái chuyện này đi. Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì.
Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực. Nhưng mọi người thì khác. Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.
Bác tôi bảo: Chào chú đi con. Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội. Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua.
Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà.
Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.
Ông bảo: Em nói tiếp đi. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy. Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.
Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).