Bí quyết của ông ư? Giản dị lắm. Như vậy tức là nói: "Tôi khôn hơn ông. Và cha đã cau mày: "Ngay người lên!".
000 mỹ kim, nhưng so sánh với tiếng vang lừng của em, sự thiệt thòi đó có là bao!". Lời lắm, vì khi đó giá mướn sẽ cao hơn nhiều, phải không ông? Nếu tôi chiếm phòng ấy trong ba tuần, chắc chắn là thiệt cho ông số lời ấy" - Bây giờ chúng ta xét tới "Hại". Người da đen làm bồi phòng cho ông, viết một cuốn sách nói về đời tư ông, trong đó có câu chuyện lý thú này: "Một hôm, nhà tôi hỏi Tổng thống về loài chim đa đa mà nó chưa từng thấy bao giờ.
Không những hơn về vấn đề binh bị và hải quân - điều đó đã đành - mà hơn cả về khoa vật lý học nữa. Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Nếu là một nhân vật rất quan trọng, ông viết ngay tên nhân vật đó trên một miếng giấy, ngó kỹ nó, tập trung tư tưởng vào nó, cho nó khắc sâu trong óc.
Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta. Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: "Nghĩ kỹ, tôi cũng không đồng ý với tôi về bài đó. Bạn tự cho là hơn những thổ dân ở miền Bắc Cực nhiều lắm ư? Bạn được hoàn toàn tự do nghĩ như vậy.
Detmer, nhà sáng tạo xưởng dệt Detmer lớn nhất thế giới. Mỗi tuần kiểm điểm những tấn tới hoặc những sai lầm của bạn. Tôi lại gõ cửa nữa: bà ta lại hiện ra, nhưng lần này để mạt sát chúng tôi và công ty chúng tôi.
Kết quả: tất cả những kiểu đó đều được thu nhận. Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được. Muốn biết tình hình, tư cách một người ra sao, ta chỉ cần xét người đó dùng những phương tiện nào để thỏa mãn thị dục huyễn ngã.
Nhưng, cháu thử nghĩ giá làm như vầy, có phải khôn hơn không?. Đó là một quan niệm mới về về nhân sinh, một triết lý mới. một đứa nhỏ! Cha có lỗi.
Hai trăm năm trước, những người giàu có thường biếu tiền cho các văn sĩ để được thấy tên mình trên chỗ đề tặng của tác giả. Anh em cũng có trẻ trong nhà. Tôi trả lời ông ta: Tổng thống nghĩ nên giữ kín cuộc vận động đó.
Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn. Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga.
Biết đâu một ngày kia ta chẳng lâm ở trong trường hợp ông Straub, xin người chủ nhà tham lam của ông hạ tiền mướn nhà của ông xuống. Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết. Ông làm lụng ngoài đồng, chặt cây, phơi cỏ, đóng lấy giày, quét lấy phòng, ăn trong đĩa bằng gỗ, ráng yêu cả những kẻ thù ông.