Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu!
Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có. Em chỉ thích những anh nho chín. Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.
Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy.
Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó. Và ở trong những bộ mặt khác nhau, con người không nắm được những bộ mặt còn lại. Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!.
Có gì để thanh minh. Số đông vẫn ngu dốt và hèn hạ. Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.
000 đồng, bớt 1000 còn 34. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên.
Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai. Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm.
Quả thực là hôm nay cả nhà lo. Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.
What Ive felt what Ive known never shine through what I know Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói.