Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ.
Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?