Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không? Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Chàng mơ thấy nó mọc lên đẹp rực rỡ ngay giữa mảnh đất tươi mới, đầy nước và đã được loại hết đá cục.
Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. - Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn. Sự may mắn do tình cờ mà đến không thể kéo dài bởi vì bạn sẽ có khuynh hướng ỷ lại và trông chờ vào may mắn tiếp theo mà không muốn làm gì hết.
- Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. May mắn sẽ héo tàn khi chúng đến với những người chỉ biết chờ đợi mà không làm gì cả.
Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa. Một buổi chiều đẹp như muôn thuở! - Tất nhiên ta biết mi là ai.
Đôi mắt sáng và đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của một tâm hồn rất trẻ trung. Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác. Nhưng chỉ có một số ít người quyết
Ta sẽ mang nó về đây. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết.
- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện. Nó cần một dòng suối lúc nào cũng tuôn chảy để cung cấp nước cho nó.
Đó mới chính là sự may mắn thật sự. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. - Tất nhiên ta biết mi là ai. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình.