Khi lắng nghe cẩn thận thì người ta nuôi được tính khiêm tốn. Theo tác giả Rodgers và tài liệu của IBM, Watson từng làm chủ một cửa hàng bơ sữa chứ không phải hàng thịt. Vậy thì hãy chủ động vay vốn để tạo ra sản phẩm.
Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng. Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ.
Trước khi Watson trao lại quyền chủ tịch tập đoàn cho Tom, ông đã phải trải qua bài thử thách tư tưởng của con trai. Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn. Nền công nghiệp Đức phát triển mạnh ở châu Âu là một miền đất hứa và các tên tuổi này đều phải làm ăn ở đây.
Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla. Cái tên CTR biến mất và ba chữ cái viết tắt IBM đi vào lịch sử, gắn liền với tên tuổi của ông. 1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T.
Khác biệt là Thomas Watson Sr. Không ai nói đến phố Wall khi Watson chưa nói đến phố Wall, như thể dù trời có sập thì cũng chẳng thể quan trọng hơn nền văn hóa của IBM. Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất
với những tư tưởng kinh doanh có thể gây ngạc nhiên cho đến tận bây giờ. Đừng hiểu nhầm tôi trách cứ các anh. Cả hai đã sử dụng công cụ nghiên cứu khác nhau theo hoàn cảnh khác nhau của mình nhưng họ đều đang thực hiện phương pháp của Watson:
Điều này có nghĩa là tăng thêm nhân công và lực lượng bán hàng. Cấp dưới càng ngạc nhiên hơn khi ông không chỉ ra tầm nhìn mà mọi người chờ đợi, đó là chọn máy tính để đưa CTR trở nên vĩ đại. Và điều này trở thành một cột mốc kỷ niệm nữa giữa hai cha con như Mặt trăng và Mặt trời.
Và do đó, ông quan tâm đến vẻ đẹp của một món hàng. Người ta đã truyền tụng không ngớt về việc Watson không sa thải nhân viên. Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng.
Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Watson đã chi nửa triệu đôla cho công trình này nhưng giờ đây ông không biết phải làm gì với cỗ máy dài 16m và cao đến gần 2,5m. Và đủ sức cũng có nghĩa là thấu hiểu quy mô phức tạp và tinh vi của tám đơn vị (division) kinh doanh của IBM.
tế (Internetional), và sứ mệnh (mission) của nó là làm ra những cái máy (machines) cho công việc hay việc kinh doanh (business). Không phải Gerstner không đủ tài để thuyết giảng mà thông điệp ở đây là hãy lắng nghe từ bên ngoài, đừng nhìn từ bên trong. Không có gì làm cho Watson điên tiết hơn chuyện đi vay tiền ai đó.