Vậy muốn cho gia đình được êm ấm, thì quy tắc thứ sáu là: "Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ. Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được.
Khi viết xong, ông đọc cho bà mục sư nghe. Gió khoe gió mạnh, mặt trời khoe mặt trời mạnh. Đó là quy tắc thứ tám.
Bà xin tôi thành thực cho biết ý kiến nên bắt chước họ không? Khi bạn muốn cho một thính giả tin theo bạn thì ngay từ đâu câu chuyện, bạn phải tránh đừng nêu lên những quan điểm mà bạn và người đó bất đồng ý. Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết.
"Làm nghề của tôi phải đứng đắn, đúng hẹn. Con Rex không chịu đeo đai mõm. Đó là lỗi đầu tiên của hãng.
Riêng tôi, tôi cho rằng người ta vô lễ với tôi, nếu trên bao thư gởi cho tôi người ta đã biên sai tên tôi. Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ. Dù sao đi nữa thì cũng có một điều chắc chắn là ta đã cho vì ta muốn thỏa mãn một thị dục - Trong cuốn "Nghệ thuật dẫn dụ hành động của loài người".
Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn. Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy. Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm.
Ông chỉ huy nhân viên một cửa hàng lớn ở Nữu Ước nói rằng ông ưa mướn một cô bán hàng học lực sơ đẳng mà nụ cười có duyên hơn là một cô cử nhân văn chương mà mặt lạnh như băng. Trong những ngày đen tối nhất của cuộc Nam Bắc chiến tranh, Lincoln viết thư mời một ông bạn cũ ở xứ Illinois tới Washington để bàn về vài vấn đề. Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế".
Vậy đứa nhỏ muốn gì? Chẳng cần phải là nhà trinh thám đại tài cũng đoán được. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Ông Want, quản lý một nhà in lớn ở Nữu Ước, có một người thợ máy mà ông nhất định muốn sửa đổi tính tình.
Lương tri của tôi bảo tôi rằng trước cũng vậy mà sau này cũng còn như vậy, tôi suốt đời sẽ chỉ là một "thằng" khiêu vũ dở thôi. Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết. Có khi tự xét như vậy, tôi thấy đau khổ lắm, có khi tôi lấy làm lạ lùng sao đã lầm lỡ nặng nề như thế được.
Tức thì có thư hồi âm liền, trong đó hai cháu cám ơn "Chú Andrew thân mến" và. Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình. "Tôi đưa cho một ông muốn gởi tiền tại ngân hàng, một tờ giấy có in sẵn những câu hỏi để ông trả lời.