Nhưng mở lối thoát như thế nào, hóa giải như thế nào thì không phải ai cũng biết rõ. Nhưng khi Simon mang văn bằng đi tìm chủ mỏ Kiate lớn ở miền tây nước Mỹ thì lại gặp phiền hà. Anh cần đối phương, đối phương cần anh.
Cậu Đinh l5 tuổi từ nhà bạn học về nhà thì thấy cửa bị mở toang, trong nhà vọng ra tiếng di chuyển đồ đạc, nhìn vào thấy một ông đang lục lọi hòm tủ tìm tiền bạc. Khi anh bàn việc làm ăn với một đối tượng không tin tưởng anh lắm thì lợi dụng loại tâm lý này thường đạt đến hiệu quả rất tốt. Vị tiến sĩ bị giam trong lao vẫn điềm nhiên.
Ví dụ như Trương Tùng nói "người vô danh" không nói cụ thể tên họ là ai để cho anh không biết đâu mà lần. Khi làm việc, biểu thị hết tài năng của mình là điều cần thiết nhưng nếu quá kiêu căng, vẽ rắn thêm phần khiến cho người khác có cảm giác như từ trên trời rơi xuống thì lại là điều rất bất lợi. Có thể giả vờ không biết một cách hài hước, tự mình chế giễu mình khiến cho đối thủ mê man không nhận ra thực hư.
lãnh đạo phát sinh tranh chấp với cấp dưới có khi chỉ cần chủ động chịu trách nhiệm là có thể hóa giải mâu thuẫn. Cô bạn thấy thế tự trách mình vụng về bèn cười hi hi nói: "Thân hình mảnh dẻ thon thả như chị nếu mặc chiếc áo rộng một chút dài đến gối thì lại có vẻ phong độ hơn nhiều. Anh Lý nghe xong bèn ám thị nói rằng: "Đúng rồi, thành phố không bằng ở nhà quê ta, chỗ ở rất khó khăn, như tôi đây hai gian phòng nhỏ như lỗ mũi mà ở cả ba thế hệ.
Không cần phải phiền não lâu mà phải suy nghĩ vì sao người đó lại vô lễ như thế. Nhưng Mỹ lại tỏ ra vẻ Tim người đều bằng thịt.
Nếu như trong tình hình cho phép mà biện luận sự khác biệt của lời nói sai với lời nói đúng thì có thể gây ấn tượng sâu sắc hơn nữa đối với thính giả. Như vậy không cần bắt ép mà đối phương lại cảm Vương Trác lại hỏi: "Sống đến 80 tuổi không?" Thầy bói nói: "Còn hơn nữa".
Gia Cát Lượng đã nhằm đúng yếu huyệt của các nho sĩ mưu sĩ Giang Đông hạ gục khí thế của họ. Trong số đó Chu Nguyên Chương, Trần Hữu Lượng và Trương Lộng Thành tương đối mạnh. Huyện quan cúi đầu suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “ Họ của đại nhân không có trong thiên hạ".
mang tiếng bất nhân bất nghĩa thiên hạ chê cười. Ông dò hỏi, biết đó là vua Hung Nô Thiền Vu Mao Đốn và phu nhân là Yên Chi. vừa không hoàn thành nhiệm vụ vừa chừng khống chế được chủ hiệu.
lấy được thể diện quốc gia. Giám đốc đài truyền hình ngầm bảo chị rằng ông ta ký hợp đồng với chị là một ân huệ nên chị cảm thấy đó là vận may. hiện khế hợp và dung hòa một cách có mục đích với hoàn cảnh mới.
Muốn được người ta quan tâm thì dù trăm công nghìn việc cũng không được quên thắt chặt tình cảm bạn bè. Rõ ràng đặt ra câu hỏi hóc búa để hạ khí cao ngạo của đối phương. Người ta giúp anh, anh phải trả ơn thì mới kết thành bè đảng cùng sinh tử được.