Bạn chỉ cần áp dụng những phương pháp thu phục cảm tình của một con vật mà cả hoàn cầu không ai không thương mến. Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng. Ông có cách không buộc trả lời mà chúng cũng trả lời lập tức.
Tôi làm việc với ông đã lâu, đáng lẽ phải biết làm vừa ý ông mới phải. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý. Ông làm cách nào? Tất nhiên ông không nói cụt ngủn rằng ông bận việc lắm.
Ông Seltz chép hết những điều họ yêu cầu và những điều họ cam kết trên một tấm bảng đen và ông chuẩn y hết những điều họ ước vọng. Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải". Nhưng, này anh, chúng ta là khách trong một cuộc hội họp vui vẻ, tại sao muốn chứng minh rằng ông ấy lầm? Có phải làm như vậy mà người ta có thiện cảm với mình đâu? Sao không để ông ta giữ thể diện một chút? Ông ta không hỏi ý kiến của anh mà.
Lòng anh thành thật cho nên làm cảm động tất cả thính giả. Biên lên bản đồ đính theo đây, tổng số nóc nhà mới hoặc nóc nhà sửa lại mà ông cho là đã bán được, nhờ cuộc cổ động năm ngoái. Một trong những hãng sản xuất xe hơi lớn nhất ở Mỹ yêu cầu các nhà sản xuất cho mẫu để làm nệm xe.
Em bé đứt tay hay u đầu, vội vàng chạy lại chìa ra cho người lớn thấy, có khi lại tự va đầu vào cái gì cho u lên để được người lớn thương hại vuốt ve. Nhưng càng thổi mạnh thì lão già càng bó chặt áo vào mình. "Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ".
Chẳng những máy không hư hỏng chút chi hết mà lại còn tốt lắm. Tức thì ông Lawes thấy ham thích, muốn làm một việc mà chỉ một người đại tài mới làm nổi. ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời.
Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu. Ông làm cho bạn tự tin. Cũng không phải để phàn nàn nữa, mà để giảng giải cho người bán hàng nghe, nhưng người này chưa nghe, đã ngắt ngay lời: "Chúng tôi đã bán cả ngàn bộ đồ thứ đó, mà chưa hề có ai kêu nài chi hết".
Đã lâu lắm, khi tôi còn là một đứa nhỏ chạy chân không qua những khu rừng để tới trường học làng tại miền Missouri; một hôm, tôi đọc một bài ngụ ngôn về mặt trời và gió. Để tôi mang về vẽ lại hết. "Ông có biết rằng ở Brooklyn này, không có ai trùng tên với ông không?".
Đã học thì phải hành. Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay. Tôi đường quạn đây thì đọc nhằm bức thư của một kẻ tự thị chỉ nói đến vinh dự của y, ý muốn của y thôi! Cha chả là ngu! Vậy mà làm nghề quảng cáo chứ (!) "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó.
Mỗi lần ông mới làm quen với ai, ông hỏi tên họ người đó và cách viết ra sao. Thành thử nhiều quá, làm không xuể và xe của ông phải đợi, hàng của ông phải gởi trễ. Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết.