một trong những yếu tố quan trọng hơn hết thảy là may mắn. Chúng tôi phải rà soát kỹ từng tài liệu và điều tra sâu hơn về công ty đó. ông viết: “…một vài trong số những yếu tố quyết định quan trong nhất của đường đời lại nảy ra từ những tình huống vu vơ, nhỏ nhặt nhất”.
và , cũng không ngạc nhiên, người hướng ngoại có khuynh hướng là “thỏi nam châm giao tế” hơn người hướng nội. tôi thật đen đủi không thể khác được” tôi thì tôi thực sự không tin vào lối suy nghĩ đó. Có thể bạn ngay lập tức tin tưởng vào anh.
Mặc dù khán giả cười vui thích và vỗ tay, nhưng người phụ nữ cho tôi mượn tiền lại không có vẻ gì ngạc nhiên cả. Elizabeth, huấn luyện viên Yoya Mặc dù có chung những mong muốn và khát khao, nhưng ước mơ của người không may thường phập phù, trong khi những gì người may mắn muốn trong đời họ thường đạt được.
ở đầu chương này tôi đã nêu cuộc khảo sát của mình về sự may mắn và trực giác. Quả là thấu đáo! Niềm mong chờ của chúng ta về người khác ảnh hưởng đến cách chúng ta đối xử với họ và cách họ đáp lại chúng ta. Jessica, một nhà giám định pháp y ở Chicago, là người may mắn suốt đời.
Một số kinh nghiệm rất đơn giản như thử xơi một món ăn mới hay đi tới một nhà hàng mới. Còn một lý do thứ hai nữa giải thích tại sao người may mắn và người không may lại trông chờ khác nhau về tương lai. Tôi phải quán xuyến việc nhà trước khi đi học.
nhưng điểm quan trọng là bạn phải bắt đầu tập trung vào việc tìm ra giải pháp hơn là vương vấn, bận lòng mãi với vấn đề rắc rối. Maryline tưởng vấn đề là do Scott sống xa quê nhà, nên cô gợi ý họ chuyển về lại Anh. Đơn cử trường hợp của Kathy, một nhà quản lý 50 tuổi ở Syracuse, New York.
Cuối cùng tôi đã học được bài học của mình và không lao vào điều gì không đúng đắn. Họ thuộc đủ mọi tầng lớp xã hội và đủ mọi lĩnh vực hoạt động – kinh doanh, học thuật, công nhân, giáo viên, người bán hàng, và y tá. và người may mắn cũng hay so sánh mình với những người kém may mắn hơn.
Giờ, hãy nhìn lại chân dung của họ trong phụ lục B. trong thực tế, tất cả là do cơ chế hoạt động tuyệt diệu của trí não vô thức. hơn 60% người không may cho rằng không thể gỡ rời bức tranh, so với người may mắn là 30%.
Ban đầu không dễ dàng gì, nhưng hãy tập luyện rồi ắt sẽ thành công. Đề mục 1 là công cụ đơn giản đo lường mức hướng ngoại của bạn. Trước cuộc điện thoại, họ được cho xem một trong hai tấm hình trên và được cho biết là họ sẽ nói chuyện với người trong hình.
Trước giờ tôi đã làm việc này hàng trăm lần rồi, và thương thì tôi trao thẻ tín dụng của mình không một chút lần chần. Tất cả việc này giúp họ giảm thiểu những rủi ro trong tương lai. Một ví dụ đặc biệt thuyết phục về điều này là Mina, một người tham gia công trình nghiên cứu của tôi.