Nhưng nếu tôi không để cho bà ta nói trước, nói cho thỏa thích, rồi tự ý tin rằng mắc điện vào nhà là lợi, thì tôi có được kết quả đó không?". Nhưng khó đủ ăn lắm, chàng nhất quyết xa châu thành về nhà quê mà đời sống ít đắt đỏ. Trong thương mãi và xã giao, sự nhớ tên người cũng quan hệ không kém gì trong chính trị.
Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn. Abraham Lincoln nói: "Ai cũng muốn được người ta khen mình". Ông lại cố nài xóa bỏ giao kèo và Chaliapine lại thở dài nói: "Này, thôi chút nữa ông trở lại xem sao.
Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác. Ông đã mất ăn hoa hồng hàng ngàn mỹ kim rồi mới hiểu được chân lý đó.
Tất cả những cuộc cạnh tranh đều chỉ có mỗi một nguyên động lực sau này: ý muốn vượt kẻ khác và tỏ giá trị của mình ra". Có bao giờ bạn ngừng lại một phút mà suy nghĩ rằng trên vũ trụ này, chỉ có con chó là không cần làm việc mà cũng sống một cách ung dung không? Ta nuôi gà, là vì gà cho ta trứng: ta nuôi bò, là vì bò cho ta sữa; mà ta nuôi con hoàng yến cũng vì tiếng hót của nó. Thiệt là cao thượng.
Chính bà cũng biết vậy nữa. Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi". Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên.
Một hôm tại tòa án, khi đứng làm chứng cho một người bạn, một ông luật sư nói với ông: "Thưa ông, tôi biết rằng ông là một trong những văn sĩ nổi danh ở Mỹ, có phải không ạ?". đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm. Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống.
Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Bà ta mời chúng tôi đi coi chuồng gà. Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi trong khu rừng gần nhà tôi.
Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Vụ làm ăn đó lớn lắm, vì giao kèo sẽ thi hành trong một năm. Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn.
Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ. Trời trao ư? Không đâu. Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta.
Nghe ông giảng giải, tôi nhận thấy ông kiên tâm và công bằng lắm. Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm. Trong khi người khác nói, bạn nẩy ra một ý gì chăng, thì đừng đợi người ta nói hết câu.