“Hãy cho tôi gặp ông ấy. Những năm sáu mươi của thế ký XIX đã hình thành nên lối suy nghĩ hỗn loạn, một thứ chất xúc tác vô hình giúp định hình nên một thế giới chưa bao giờ tồn tại. Họ nhận Jobs làm con nuôi từ khi mới lọt lòng năm 1955.
Jobs nói rằng có, bài báo viết về MTV, và đó thực sự là một thứ rác rưởi. Tiếc thay ung thư đã di căn. Đầu tiên là “Đừng thỏa hiệp”.
Giống như Markkula, ông ghét đối phó với những xung đột, bất hòa mà Jobs thường gây ra. Bằng sự nhạy cảm của mình, ông biết rõ làm thế nào để làm tổn thương ai đó một cách hữu hiệu và thực tế. “Anh biết công việc của chúng tôi,” ông nói.
Điều đó giúp cho các thiết kế của NeXT ra mắt kịp vào cuối năm 1986. Jobs không phải là một người đặc biệt nhân từ, bác ái. Jobs cực kỳ giận dữ và cảm thấy như mình bị phản bội.
Khi đang lái xe, cùng một người bạn trung học tên là Tim Brown, trên Đại lộ Skyline ở khu vực núi Santa Cruz thì anh bạn này bất chợt nhìn thấy đằng sau động cơ của chiếc xe đang bốc cháy và hét lên “Cho xe tấp vào lề đường đi, xe cậu đang cháy kìa”. Mok trả lời:" Chẳng có màu trắng nào là quá trắng với Steve cả. (Lúc đó quảng cáo Dyland còn chưa được thực hiện.
Thậm chí, mọi thứ còn thú vị hơn khi ông được cùng cha mình thu lượm linh kiện lắp ghép. Thêm vào đó, một vài chương trình của Microsoft có thể bị chậm trễ. Tôi gần như đã chết bởi những thủ tục thường lệ đó.
"Nó không phải là vấn đề cá nhân," Jobs giải thích với báo chí rằng ông muốn đảm bảo sản phẩm điều khiển từ xa của Wozniak không được phép giống bất cứ sản phẩm nào đã được Apple tạo ra. Thay vào đó, ông chỉ học những gì ông muốn như lớp học nhảy, nơi ông có thể thỏa mãn óc sáng tạo của mình lẫn việc có cơ hội để gặp gỡ các cô gái. Họ thuê Sculley để kiểm soát Jobs, và bây giờ rõ ràng Jobs mới là người nắm quyền kiểm soát.
000 ghế được giành giật trong khán phòng ở San Francisco Marriott để nghe bài phát biểu của Amelio. Với sự nhạy cảm khác thường và những tình cảm sâu nặng mà ông dành cho “cha mẹ Jobs” của mình, ông đã lo rằng họ có thể bị xúc phạm. ” Nhưng để có thể ngồi lại với Disney ở thế cân bằng, Pixar cần phải mang tiền đến chòng trước mặt đối tác.
Chúng tôi nghĩ về nó rất nhiều vì đây không phải là công việc mà là cuộc sống của chúng tôi. “Nếu một ai đó không quan tâm đến việc làm cho sản phẩm của họ trở nên hoàn hảo, họ chính là một kẻ ngốc. Tôi cũng không chịu dung nạp những người không phù hợp với nhu cầu của tôi.
Amelio nói điều đó là không thể. Đến tháng Chín, quá ngán ngẩm vì phải chờ đợi, cô chuyển ra ngoài. Đó là lý do ông bị đánh trượt hai lần trong thời gian học tại đây và được chuyển sang giai đoạn quản chế và thử thách.