Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Dù tôi sẽ dạy dỗ nó tốt hơn và đem lại cho nó nhiều hạnh phúc hơn.
Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa. Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.
Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác.
Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích. Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao.
Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ. Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé. Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh.
Nói thì hay mà làm thì rất dở. Không có chim non ở trong. Người bảo đời là bể khổ.
Anh đang hạnh phúc. Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi. Cái cuối có phần họ nói đúng.
Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.
Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian. Hôm qua hứa với bác là 8 giờ vào.
Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.