Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Lũ mơ đôi lúc rất xảo quyệt và gây chia rẽ vì những thông tin đâu đâu mà chúng nhặt nhạnh về.
Không trình bầy nữa. Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy. Tôi thấy thế là tốt.
Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại. Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Và dễ sống hơn một chút.
Nhưng mà chắc là ra được thôi. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.
Ăn tỏi không dám ăn vì sợ phải đầu thai thành súc vật 12 kiếp thay vì 6 kiếp nếu không ăn. Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều. Đi đâu cũng vất vả.
Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.
Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Tôi không thân được với những thằng con trai cùng lớp. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).
Chúng tôi làm theo luật. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Về trả vay, cho nhận.
Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Bác gái: Ừ, cậu thích thì bắt một con về nuôi.