Bj Teens

Chàng sinh viên trẻ và em giảng viên xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực. Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.

    Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu. Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội. Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.

    Chỉ có con mèo không ngược. Phòng hai đứa không kiếm đâu ra một cái lược. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.

    Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành. Hai là bạn viết cái chuyện này.

    Sự im lặng cũng rưa rứa. Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.

    Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu. Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.

    Bắt đầu khó nghĩ đây. Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.

    Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ.

    Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Chúng nhan nhản và đầy bon chen.

    Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời. Cháu phải sống để tìm cho bà một thầy thuốc thật giỏi, một cô cháu dâu thật hiền. Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap