Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ. Bà Sira cho người đầy tớ gái đi nghỉ và bảo nhỏ với tôi rằng: Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.
Nhìn cách ăn mặc diêm dúa và những trang sức rườm rà trên người Hadan, Sharru Nada thầm nghĩ: "Nét mặt rắn rỏi của cậu ta không khác gì ông Arad Gula ngày trước, nhưng quan trọng là ý chí, sự kiên nhẫn, chịu khó của một thương gia dường như không hề có trong con người anh ta. Bởi vì, nếu các bạn nắm chắc được ý nghĩa và vận dụng nó thật tốt thì chẳng bao lâu sau các bạn sẽ kiếm được nhiều vàng. Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada.
Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng… Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. Khi đã có thu nhập, con bắt đầu áp dụng quy luật thứ nhất của vàng.
Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ. Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Con cái của họ chỉ có thể đùa nghịch trên những lối đi bẩn thỉu và các bà vợ không thể trồng trọt được gì để cải thiện những bữa ăn đạm bạc trong gia đình.
Trong đoàn lữ hành đó có một chàng trai trẻ. Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn. Những người có suy nghĩ như vậy, sau này họ vẫn thường đến thăm ông Arkad và được ông đón tiếp niềm nở.
“Vào một buổi chiều cách đây đã nhiều năm, trải qua một cuộc hành trình dài ngày gian khổ để tìm mua gia súc, tôi vẫn không mua được gì. Sau khóa học, theo tôi nghĩ trước hết mỗi người nên vận dụng kiến thức này để xây dựng sự nghiệp giàu có cho mình, sau đó mới có thể dạy lại cho những người khác. Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại.
Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình. Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt. Tôi vừa làm việc, vừa suy nghĩ về các khoản thực phẩm mà bà Sira nhắc đến.
- Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được. Vì vậy, bằng một chút khôn ngoan tôi đã nhận định rằng, nếu muốn đạt được thành công, tôi cần phải có thời gian và học hỏi thêm kinh nghiệm sống. Nhưng tôi không muốn mạo hiểm trong công việc này.
Bốn người đàn bà đều im lặng, dường như người này muốn để người kia quyết định số phận của tôi. Do vậy, tôi phản đối sự lệ thuộc vào việc phải lên kế hoạch chi tiêu và buộc phải chi tiêu như thế nào, chi tiêu cho cái gì. Về mặt kích thước, chúng có thể được so sánh với những con kênh lớn nhất tại Colorado và Utah hiện nay.
Mathon lấy ra một vật có hình dáng giống con bọ, bằng ngọc lam rồi thuận tay liệng nó trên sàn nhà, nói một cách miệt thị: Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần.