Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia. Con nhận thức rằng, trước tiên mình phải hiểu được nó, sau đó mới hy vọng tạo ra và gìn giữ được vàng. Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này.
- Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ! Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó.
Sharru Nada kể tiếp: Vì nó là phần thưởng xứng đáng do công sức lao động vất vả của anh làm nên, không ai có quyền buộc anh phải chia sớt cho người khác, trừ phi đó là ý muốn của anh. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, bà Sira cưỡi trên lưng con lạc đà do tôi dắt đi phía trước, còn người hầu gái ngồi trên con lạc đà thứ hai và đi phía sau. Nhưng hãy nói cho tôi biết, anh đã từng cho nhiều người vay tiền, vậy có khi nào những người đó không trả lại tiền cho anh không? Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula.
Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được. Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay.
- Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Ông chôn túi tiền của mình ở một nơi được đánh dấu rất cẩn thận và ngày đêm thấp thỏm không biết liệu còn có ngày mình đào nó lên hay không. Sáng mai, tôi sẽ bảo rằng cậu đã ăn cắp hai con lạc đà và chạy trốn trong lúc tôi đi thăm mẹ tôi ốm.
- Anh luôn luôn tốt bụng với những người bạn của anh, Bansir à. 000 năm, những người Sumerite đã từng sống tại Babylon. - Thật bất công quá! – Hadan Gula kêu lên phẫn nộ.
Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản. Còn nếu anh Araman thất bại, thì số tiền anh ấy nợ cũng không vượt quá khả năng chi trả của anh ta.
- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa. - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục. Đến khi nhà vua ra lệnh đúc cổng, chúng ta sẽ mang bán số đồng ấy.
- Thật bất công quá! – Hadan Gula kêu lên phẫn nộ. Tuy vậy, con đang băn khoăn không biết có nên nghe theo lời khuyên bảo của cha hay không, bởi vì con vẫn còn rất trẻ và còn nhiều thời gian để làm mọi chuyện. Tôi rất an tâm khi cho ông ấy vay tiền, vì Aggar là một người đứng đắn và rất có uy tín, đã vay thì luôn trả sòng phẳng cả vốn lẫn lãi.