Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng.
Có lẽ là phim hình sự. Trong đầu óc bạn đầy rẫy những bức tường lửa. Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.
Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra.
Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém. Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó.
Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác. Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang. Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.
Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Mà còn thua trắng về tài năng. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.
Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.
Ngắn ngủi mà đằng đẵng. Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng… Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.
Và còn nhiều lí do khác. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết. Nhiều khi đã chán tên sêri NGOÁY MŨI nhưng ngại đặt tên khác.
Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục. Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra. Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang.