Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận. Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới. Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra.
Có phải tôi nói đâu. Không được đâu cậu ơi. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.
Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ. Nhà văn nhắm mắt lại.
Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.
Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ. Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc. Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống.
Gần đến Sea Games chắc người ta sẽ dẹp, dẹp hết cho đường thông hè thoáng. Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn
Trông cậu buồn cười quá. Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá. Cái nồi inox đen sì.
Mân mê hoài cuốn anbum. Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.
Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình… Như một dòng suối đang chảy, ngủ quên, rồi lại bị đánh thức, chảy tiếp.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị. Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.