Tiến trình này không tự phát diễn ra. Xem chính mình là một thân xác mong manh được sinh ra rồi sau đó ít lâu phải chết đi thì quả là ảo tưởng vậy. Đừng để cho sợ hãi xâm chiếm tâm trí bạn.
Và các mục tiêu tương lai quyết định hành động trong hiện tại của chúng ta. Đến các giáo đường, bạn có thể nghe các trích dẫn từ sách Phúc m như “Chớ lo lắng chi đến ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho việc ngày mai”, hoặc “Không ai đang làm việc ngoài đồng mà quay về nhà lại xứng đáng được vào Nước Thiên Chúa”. Tập sách này hẳn sẽ không ra đời được nếu không có sự góp sức của những con người ấy.
Thay vì chiêu cảm hoàn cảnh mong ước, nó ngăn chận không cho hoàn cảnh ấy xảy ra. Sự thật là bạn đang phản kháng đối với cái đang là. Nếu không, hai người sẽ chia tay, giống như dầu với nước vậy.
Hãy chuyển hóa nó thành ý thức tỏ ngộ. Nếu “sự tỏ ngộ” của bạn là ảo tưởng vị kỷ về cái tôi của mình, thì cuộc sống sẽ sớm đem lại cho bạn thích thức làm bộ lộ tình trạng vô minh của bạn dưới bất kỳ hình thức nào – như sợ hãi, giận dữ, che giấu khuyết điểm, phán xét, u uất, và vân vân chẳng hạn. Đừng để cho tâm trí và thế giới bên ngoài thu nhiếp hết mọi chú tâm của bạn.
Mỗi khi tạo được một khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí của bạn. Cho nên sự đồng hóa ngăn cản bạn giải quyết cái quầng chứa nhóm đau khổ. Hãy cảm nhận nguồn năng lượng của nó một cách trực tiếp bên trong cơ thể nạn.
Cứu rỗi chân chính là sự thỏa nguyện, là sự an bình và thanh thản trong tâm hồn, là sự sống trong trạng thái toàn diện của nó. Nó tượng trung cho sự chuyển hoá sâu sắc nhất mà bạn có thể hình dung được. Không có gì liên quan đến tương lai, mà mọi thứ đều liên quan đến tính chất của trạng thái ý thức của bạn ở khoảnh khắc hiện tại này.
Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn vắng mặt, khi bạn không trụ ý vào hiện tiền. Các công trình nghiên cứu đã chứng minh rằng các xúc cảm mãnh liệt thậm chí có thể làm thay đổi cả đến tình trạng sinh hóa trong cơ thể. Lần đầu tiên thấy như thế, tôi chợt nhận ra rằng bằng cách vỗ mạnh đôi cánh chúng phóng thích hết số năng lượng dư thừa, để khỏi bị tắc nghẽn trong cơ thể rồi biến thành tiêu cực.
Nhưng nếu dùng sai, nó sẽ có tính hủy hoại rất đáng kể. Lúc ấy bạn nhận ra rằng cái chết là ảo tưởng, giống y như sự đồng hóa với hình tướng của bạn là ảo tưởng. Trách nhiệm của bạn lúc ấy là không tạo thêm đau khổ nữa.
Bạn biểu hiện nó ra. Tôi không muốn nói rằng bạn sẽ hạnh phúc trong hoàn cảnh như thế. Có thể nào một thứ gì đó giống như vậy từng hiện hữu thoáng chốc hơn không?
Cái tôi gọi là ý thức mê muội bình thường (ordinary unconsciousness) chính là trạng thái bị đồng hoá với các tiến trình suy nghĩ và cảm xúc, các phản ứng, dục vọng và ác cảm của bạn. Cái mà bạn xem là tương lai vốn chỉ là một phần bên trong trạng thái ý thức hiện giờ của bạn. Những thách thức đó trắc nghiệm trạng thái ý thức của bạn.