Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế. Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp. Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.
Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng.
Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Xôi em để trong lồng bàn. Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.
Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn. Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình. Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa.
Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.
Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt.
Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Rõ ràng phải đi trình báo.
Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan. Thứ mà tôi hay bẻ bai. Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó.
Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi. Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ.
Chẳng có cái gì đập. Thôi, tôi trôi qua em rồi. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.