Trong sáu năm vừa rồi, khi viết cuốn này, tôi đã sưu tập hàng trăm thí dụ và trường hợp cụ thể về sự diệt lo bằng kinh kệ. Nói một cách khác, chúng ta cần chú ý đến nỗi khó khăn song đừng lo lắng. Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi.
Tôi đáp: "Cho gió khỏi lọt". "Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Ít người có tâm hồn cứng rắn để chịu đựng những gánh nặng, những lo lắng đến chết được.
Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!". Vậy định lệ thứ nhất là: thu nhập những sự kiện. Tôi bèn mở bức thư xem ba tôi viết gì.
Trong diễn văn có câu này được lưu truyền muôn thuở: Bạn nên nhớ rằng Đức Chúa Giê Su mà cũng gặp phải trường hợp ấy. Nếu tôi biết cách giải quyết những nỗi lo về tài chính của mỗi người thì tôi đã không viết cuốn này mà đã ngự tại Bạch cung, ngay bên Tổng thống rồi.
Cầu nguyện cho ta cảm giác trút hết gánh nặng và không còn cô độc nữa. Tôi sẽ bảo hiểm nhân mạng tôi liền, tôi sẽ nói: "Không sao sống sót sau trận đó được đâu, còn được ngày nào thì tận hưởng ngày đó đi". Thế rồi ông Edward S.
Thái độ ấy ra giúp ông có được nhiều bạn thân và nghe được nhiều lời khuyên vô giá. Tôi biết nhiều người nhờ quên mình mà tìm thấy sức khoẻ và hoan hỉ. Nhưng Berlin lại chân thật khuyên rằng: "Đừng làm việc đó.
Khi tôi trở lại Nữu Uớc, cái gì cũng làm cho tôi lo, lo về số trái cây mua ở Ý, mua ở Hawai và trăm ngàn thứ nữa. Nghĩ tới sự khoan khoái mà nghỉ ngơi. Buồn bực, tức tối vì không được khen, và thấy chỉ là công dã tràng, hấp tấp, ưu tư, những cảm xúc đó làm cho y thấy mệt, thấy không chống cự nổi với thời tiết đổi thay, thấy năng lực sút kém và nhức đầu.
Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ". Nếu không có ebook của bác Vvn đó chắc tôi không đủ kiên nhẫn để gõ cả cuốn. Cô Edith Cavell bị buộc tội chưa chấp, chạy chữa và nuôi tại nhà cô ở Bruxelles một số quân nhân Anh, Pháp và giúp họ trốn sang Hoà lan.
Nhưng khi ông cố gắng làm cho người này vừa lòng thì lại làm người khác mất lòng, sau ông mới khám phá ra rằng: "Càng tìm cách tránh chỉ trích, lại càng làm cho nhiều người ghét". Nếu ông ta là một ông thánh, thì chắc chắn đã chẳng lấy bà. Người Trung Hoa nói một bức vẽ giá trị hơn một vạn tiếng nói.
Sau 15 giờ leo trèo, những thanh niên sung sức ấy, những thanh niên mới tập luyện sáu tháng trong một đội cảm tử ấy, người nào người nấy mệt lử. Thấy nghĩa lý gì không? Tỷ lệ là 1/5000. Khi về tơí Mỹ tôi cân thêm 4,5 kí lô.