Bắt đầu làm rất nhỏ, từ trong bếp núc, không ai đỡ đầu, quảng cáo cái gì hết. Một đêm lạnh lẽo về tháng mười ít lâu sau khi Nam Bắc chiến tranh kết liễu, có người đàn bà nghèo đói lang thang, thất thơ thất thiểu trên đường đời, tên gọi Glover đến Amesbary. Gặp việc khó khăn, viết ngay bốn câu hỏi sau này rồi giải quyết:
Má tôi đi được ba năm thì ba tôi bị tai nạn mà mất. Tổng thống Lincoln chắc không thể đảm nhận nổi những trọng trách của ông trong trận nội chiến nếu ông không nhận định rằng, kiêu hảnh và điên rồ mà đi đối đáp hàng trăm kẻ đối nghịch thì rất tai hại cho công cuộc. Ông rằng: "Nếu bạn thấy vô cùng hăng hái trong khi làm việc, thì gần như không có việc gì mà bạn không thành công".
Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ. Xin lấy trường hợp Đo đốc Peary, nhà thám hiểm đã làm cho thế giới kinh dị vì ông đã ngồi trong một chiếc xe do chó kéo mà tới được Bắc cực ngày 6 tháng tư năm 1909. 000 Mỹ kim không, mà được nghe lời nói ấy, thiệt nó nhẹ người làm sao!
Muốn đọc, bà dùng những sách in chữ thật lớn, dí sát đến mắt. Không có một sinh vật nào ở miến ấy hết. Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây.
Cả ngàn người như vậy. Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp. Tiết trời lạnh tới nỗi ông nghe thấy hơi thở của ông đóng băng lại thành những tinh thể nhỏ xíu mỗi khi gió đánh bạt hơi thở qua tai.
Trong những chương trên, tôi đã nói chúng ta nên làm gì khi bị chỉ trích một cách bất công. Một hôm ông viết vào nhật ký như vậy: "Hôm nay tôi sắp gặp những kẻ đa ngôn, những kẻ ích kỷ, tự phụ và vô ơn bạc nghĩa. Tôi lại quen một người bán vé cá ngựa danh tiếng nhất ở Mỹ.
Đừng tin họ! Chỉ có một số ít công ty lương thiện thôi. Giáo sư William James khuyên ta "làm bộ như chúng ta can đảm, rồi chúng ta sẽ thấy can đảm, "làm bộ như" chúng ta sung sướng rồi ta sẽ sung sướng. Một ngày kia, một thiếu phụ gởi ông bức thư trong đó tặng ông những danh từ "dối trá, phản bội, khốn nạn".
Chẳng hạn, mới rồi tôi nghỉ hè ở bên hồ Louisse, trong dãy núi Canadian Rockies. Trên sườn núi Long's Peak ở Colorado, có một cây khổng lồ bị tàn phá, còn trơ lại nội một khúc thân. Bệnh tiếp tục giảm, và đáng lẽ xuống hố từ lâu rồi chứ, tôi lại sung sướng, mạnh lên, mà áp lực của mạch máu cũng hạ xuống.
Hộc tủ của tôi đầy những truyện đó. Nếu đời người quả là bể thảm thì cuốn sách này chính là là ngọn gió thần đưa thuyền ta tới cõi Nát bàn, một cõi Nát bàn ở ngay trần thế. Mấy năm trước, ông Joseph E.
Y như lời ông Andé Maurois đã nói: "Cái gì hợp với sở thích của ta thì ta cho là đúng. Nếu bạn cho một người bà con một triệu Mỹ kim, bạn có mong người ấy mang ơn bạn không? Chính Andrew Carnegie đã làm việc ấy. Bạn làm công cho gia đình của bạn, tại sao không theo cách ấy?