Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu. Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy. Con sông trước mặt thật xanh và êm.
Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi. Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.
Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả. Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Ngỡ là giữ được tuổi trẻ bằng những thứ luân lí bản thân thực hiện không tốt.
Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái.
Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc. Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.
Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó.
Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi. Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.
Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại. Thậm chí, phải viết, phải sống. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối.
Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Thôi nhé, cất ngay đi.
Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển. Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi.