Bj Teens

Gã cạnh nhà giả làm thầy giáo thôi miên em học sinh nữ để giở trò đồi bại

  • #1
  • #2
  • #3
  • Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.

    Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.

    Có lẽ mình nên im lặng. Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng. Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp.

    Cười vui cho dễ sống. Mẹ thì độ này da sạm đi. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ.

    Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Mẹ tôi đi về phía bên kia. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.

    Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.

    Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng… Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ.

    Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn. Có điều, con đường thì khác. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.

    Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người.

    Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện. Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap