Nó muốn gì, đứa nhỏ đó? Trước hết, nó muốn bận bi-gia-ma (pyjama) như cha nó. Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy. Hamilton và ông Keneth Macgowan viết.
Tôi tự thấy xấu hổ". Trong lịch sử giông tố của kỹ nghệ Mỹ, suốt mấy trăm năm chưa hề thấy lần nào như vậy. Tôi sẽ học thêm được biết bao nhiêu điều!".
Cận thần có người can gián Hoàng đế vì lẽ không được "môn đăng hộ đối". Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó. Hai trăm năm trước, những người giàu có thường biếu tiền cho các văn sĩ để được thấy tên mình trên chỗ đề tặng của tác giả.
Ông Adamson bèn dùng điện thoại gọi viên kiến trúc sư của ông Eastman để xin được hầu chuyện ông Eastman. Tổng thống Wilson cũng thường nghe theo đại tá House nhiều hơn cả những nhân viên trong văn phòng Ngài. Tôi làm cho họ ngậm câm, phải, nhưng tôi chẳng bán cho họ được chút chi hết".
nhưng ông nói cách mơ hồ làm sao! Không rõ ràng, không giảng giải chi hết). Vẻ tự đắc hiện trên mặt, người đó đọc cho ông Mc. Bạn thử xét xem có thành công được không?
Cả cơ thể người đó, những hạch, những gân, những bắp thịt, đều co cả lại trong một thái độ từ chối. Chẳng hạn, bạn đòi món khoai chiên mà chị hầu bàn đưa lên món khoai nghiền, bạn chỉ cần nói ngọt ngào: "Tôi ân hận vì làm phiền chị, nhưng tôi thích món khoai chiên hơn", thì chị đó vui vẻ trả lời ngay: "Không sao, thưa ông, để tôi đổi hầu ông", vì chị ấy cảm động khi thấy được bạn kính trọng. Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.
Cuộc thương lượng đó đưa tới một khế ước, nó thay đổi cục diện kỹ nghệ thiết lộ ở Mỹ. Như vậy mới có danh và có quyền được. Êm được trong một thời gian dài.
Đặt những câu vấn làm sao cho tự nhiên người ta phải đáp "có". Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý. Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư.
Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng". Một tuần sau, áo đó quả nhiên hết thôi, và từ đó tôi hoàn toàn tín nhiệm cửa hàng đó". Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ.
Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà. Một chi phiếu một triệu mỹ kim! Tôi nói với ông rằng tôi chưa từng biết người nào ký một chi phiếu khổng lồ như vậy và tôi muốn kể lại cho những hướng đạo sinh của tôi rằng chính mắt tôi đã thấy một chi phiếu một triệu đồng! Ông vui vẻ đưa tôi coi. Nhưng những cuốn tổng mục ấy phân phát gần hết rồi.