Giữa hiện thực và huyền ảo. Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.
Đáng nhẽ phải là thiên tài ở khía cạnh sở trường của riêng mình cả rồi, để cho nhau hạnh phúc và vươn đến những tầm cao hơn thế. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.
Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em. Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện.
Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác. Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này. Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.
Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực. Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua… Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt.
Ngôn từ không có gì mới. Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này. Đêm nay viết, ngại thay bút mới.
Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.
Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Nhưng nước mắt không nghe tôi.
Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình. Nói hay hoặc đúng không mà thôi. Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.
Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên. Còn tĩnh tâm mà viết. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình.