Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa. Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp. Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.
Cũng không được đọc truyện nữa. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo. Lần sau rút kinh nghiệm nhé.
Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.
Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Chúng nhan nhản và đầy bon chen. Không chắc tại số phận.
Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất. Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình. Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán.
Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.
Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ.
Bị điểm kém chẳng hạn. Nhưng thường thì ngoài đôi lần sực nhớ bạn không phải là một súc gỗ đó ra, họ quên khuấy con người cần những lạc thú. Sao lại xé sách hở con.
Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.
Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn. Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.