Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Như các bạn cũng biết, những vấn đề của các tổ chức thường rất đa dạng và phong phú - thế nhưng điều mà tôi thường gặp nhất đó là họ chưa được trang bị các kỹ năng giao việc cần thiết - một trong những yếu tố không thể thiếu của một nhà quản lý hiệu quả. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Tớ rất ghét những thứ đó. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình.