Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết. (Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!) Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".
"Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó. Đã phí nhiều năm để tranh biện, gây lộn, và tạo ra sự phản kháng lại mình. lại đem đồ án đó cho bạn bè coi.
Nhưng ông phải cương quyết; luôn luôn dụng tâm mãnh tiến và đem đại thắng về cho chúng tôi". Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng. Vì ý kiến chúng ta khác nhau, cho nên phải ráng tìm nguyên nhân chỗ bất đồng đó".
Vẻ tự đắc hiện trên mặt, người đó đọc cho ông Mc. Không thể nào ca tối nay được đâu!". - Thưa cô, cô thương cháu quá.
Những người này bất bình, hỏi lại mụ có phải mụ điên không, thì mụ trả lời: "Làm sao ta biết được rằng các chú phân biệt được thức ăn với cỏ? Vì trong suốt 20 năm nay ta nấu ăn cho mấy chú, mấy chú có bao giờ cho ta hay rằng món các chú ăn đó không phải là cỏ khô đâu?". Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn. Công ty sợ làm phật ý ông vì ông rất cần cho công ty mà lại dễ hờn vô cùng.
Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Phương pháp ông giản dị lắm. Sau cùng, nó kiếm được một việc làm là dán nhãn lên trên những ve thuốc nhuộm trong một kho hàng đầy những chuột cống.
Cũng lý luận, giảng giải, tại sao chúng bị bắt buộc phải cạy tủ sắt hoặc bóp cò. Nhà nghệ sĩ đó nói: "Tôi hiểu tại sao trong hàng năm trời, tôi đã thất bại. Những thợ mỏ trong Công ty Nhiên liệu và Kim thuộc ở xứ Colorado - do ông Rockefeller giám đốc - quyết liệt đòi tăng lương.
Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn. Nhưng con cáo già đó cũng đã lầm lỡ; đáng lẽ là phải bắt đầu tự cáo những khuyết điểm của mình và ca tụng Guillaume II đã, thì ông đã lỡ tỏ trước rằng ông chê vua vụng dại không biết giữ gìn lời nói. Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó.
Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào. Về sau ra sao trong sử đã có chép. Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H.
Có ai xét đoán lầm lộn trước mặt thì ông tự kềm chế, để đừng hăng hái chỉ trích người đó nữa, và ông bắt đầu nói với người đó rằng trong những trường hợp khác thì ý kiến của người đó đúng, trong trường hợp này, theo ông, có lẽ hơi khác v. Bà ta diễn thuyết trong bốn mươi lăm phút, không nhớ gì tới những thắng cảnh bên u nữa. Kích thích thị giác và óc tưởng tượng.