Không ai gặp ai, ngay cả ở những nơi họ nằm nghỉ hay cho ngựa dừng chân uống nước. Nhưng Merlin đã lừa ngươi. Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng:
Tại sao? Chàng cũng không biết nữa. - Ngươi không cần sự cho phép của ta. Họ không được lãng phí thời gian.
Nhưng biết đâu Merlin không nói dối? Nếu đó thật sự là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận thì sao? - Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó.
Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này. Cuốn sách được xuất bản đầu tiên ở Tây Ban Nha vào tháng 2/2004. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả.
- Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. - Lắng nghe đây! Ta biết ngươi đang chờ điều gì. Bất cứ hiệp sĩ nào cũng biết rằng nguồn nước tốt nhất trong khu rừng Mê Hoặc là nước của Bà chúa hồ.
Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp:
Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi. Đó mới chính là sự may mắn thật sự.
Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. Biết đâu chàng có thể giúp bà được một chút gì đó. Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc vào ngày mai.
Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ. Lúc này trời đang tối dần. Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.
Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. Ở độ tuổi sáu mươi, sau bao thất bại đắng cây và tuyệt vọng, ông vẩn nở được một nụ cười hồn nhiên. Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.