Có điều, những cơn đau không tha cho ông cụ. Quả thực lâu lâu cũng thành quen. Rồi thể hình tính sau.
Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết.
Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết. Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng.
Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.
Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt. Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.
Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này). Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt.
Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to. Vừa muốn mắng cho đứa con gái và người chị họ ngoại vừa thừ người ra. Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia.
Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Đó là một niềm an ủi. Xôi em để trong lồng bàn.
Cái đó làm bạn tỉnh ra. Lại đánh một canh bạc nữa. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm.
Chứ trước đây thì um nhà rồi. Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ.