Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình. Đúng là chuyện thường. Và cứ nửa giờ thì boong một phát.
Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng. Chính trị là một cuộc chiến.
Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực. Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng. Tôi cho ông thời hạn ba ngày.
Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác. Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi.
Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.
Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình. Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào.
Vì đó, nói chung, trong thời điểm này, chỉ là một hình ảnh rỗng của một lớp người Việt mới thu nhỏ. Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi. Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác.
Mà sống khoa học một chút. Nháy: Chiều đi đá bóng. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.
Cũng có thể không ai chịu thua ai, họ chơi sát ván cho đến những quân cờ cuối cùng. Ông bảo: Em nói tiếp đi. Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.
Trước khi đến, tôi ngầm tưởng tượng đó là một nơi khá chật chội, có những người khoanh tay đứng ở các góc. Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn. À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.