Đừng mong chờ ngân hàng cho bạn vay thêm bất cứ một khoản tiền nào nữa. Tôi làm vậy mà không băn khoăn về việc mình cũng chỉ là một cổ đông bình thường như những người khác ở công ty. Nhà phiệt tài đầy quyền lực và là nhà từ thiện.
Tôi cũng lo lắng vì con trai tôi đã quá 30 tuổi rồi mà vẫn chưa thất bại. Nó chỉ làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hoặc chỉ làm cho bạn tổn thương thêm thôi. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994
Vì thế,đừng bao giờ quá rập khuôn và nói rằng bạn không thể thay đổi . Sau 7 năm bác bỏ,vào năm 1947,ý tưởng của ông đã được chấp nhận. Nếu chúng ta co thể giải quyết các rắc rối mà không người nào có thể giải quyết được thì ta sẽ được trọng thưởng.
Điều đó đã trở thành một thách thức đã khiến ông phải theo học khóa đào tạo 5 năm Y ở Mỹ. Như một người uyên bác đã từng nói: Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần .
Một lần nọ , Winston Churchill đã đọc một bài dĩn văn rất nổi tiếng trong mộ hội rường hết sức rộng lớn chật ních sinh viên tốt nghiệp, chỉ với một câu đơn giản nhất định như thế này: “Không, không, tôi không nghĩ thế, nhà biên đạo nói, nếu cô có đủ năng lực thì cô sẽ chẳng thèm để ý đến những lời mà tôi nói đâu!”. Người chủ cửa hàng không biết phải làm gì cả.
“Đối với mỗi vấn đề dưới bầu trời này cần có một phương pháp giải hoặc không có gì cả. Cuộc đời chúng ta cũng thế. Một người bị chết đuối khi rơi xuống nước bởi vì anh ta ở lại đó.
“ Nếu cuộc đời bạn không gặp phải thất bại, có lẽ bạn sẽ không có đủ bản lĩnh. “Đau khổ vì những cái bạn không có chính là lãng phí cái bạn có” Nhưng nếu bạn càu nhàu vì không thấy thỏa mãn, thì không ai ngăn cản bạn bỏ đi vươn tới các vì sao.
*/ Tình trạng mù lòa không ngăn nổi Jonh Milton viết nên bài thơ tuyệt tác “Thiên đường đã mất”. Vì vậy , ở chính nơi trước kia bạn đã đưa ra những sai lầm, bây giờ bạn có thể đưa ra những lựa chọn khôn ngoan hơn và do đó có thể tránh được mọi thương tổn mà sự lựa chọn sai lầm trước kia đã mang đến cho bạn”. Ông bắt đầu học nghề ở một cửa hàng đồng hồ.
Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy. Bà cũng rất sung sướng và hạnh phúc bên đứa con trai khỏe mạnh và đẹp trai đã 15 tuổi. Vào năm 1953,ông và Tenzing Norgay,người dẫn đường sống ở vùng giáp ranh biên giới Nepal và Tây Tạng ,đã là những người đầu tiên đặt chân lên điểm cao nhất -8847,73m của đỉnh Everest.
Có thể chúng ta không nhận ra điều đó nhưng thật ra,giờ đây chứng ta đang nằm trong một phần của một kế hoạch xuất phát từ sự bại trận của nước Nhật Nhiều chính phủ thậm chí đã bị lật đổ vì không thể tạo ra công ăn việc làm cho người dân. “Thành công không được đo bằng các đỉnh cao của một người đạt được, mà bằng các chướng ngại vật mà người đó đã đạt qua bằng chính khả năng của mình”.