Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ. Và thích được dẫn đi hơn.
Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm. Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra.
Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.
Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị. Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu). Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế.
Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu. Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.
Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật. Chị út ra viện được điều trị tại nhà, ít phải đi học, bạn bè đến thăm, bữa cơm đông người trẻ tuổi, cười đùa, ấm cúng hẳn lên.
Cái vực của sự hỗn độn. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.
Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày. Sai là vô trách nhiệm. Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời.
Tôi đốt vì nó vô nghĩa. Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc.
Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. Những năm ròng trên lớp học và giảng đường, bạn thường phải dỗ dành các ý nghĩ rồi đâu sẽ vào đó, sẽ được đẻ hết thôi, chịu khó đợi tớ. Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem.