Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác.
Bác không rõ cháu đi đâu. Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe. Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.
Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết. Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu.
Màu mận đương độ chín. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá. Bạn không thích sự không nhất quán này.
Chả phải thở than gì. Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất.
Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.
Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì. Mua để đến những giờ bỏ học. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Sao lại xé sách hở con. Bác vòng sang phía trái tôi. Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước.
Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác. Cũng có thể gọi là sáng hôm sau.
Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt.