Đó là vì việc ai đó coi một biểu đồ đầy màu sắc là “bằng chứng” không làm cho mọi điều người đó nói là sự thật. Chỉ khi nào chị nói thật, chị mới có thể tiếp tục ở lại đây. Những yếu tố chấm dứt cuộc đàm thoại là những câu nói kích thích trạng thái xuất thần.
Khi chúng ta không muốn nhìn nhận sự thật, chúng ta sẽ nói dối chính mình. Cô ta có chìa khóa, và thứ đồ duy nhất bị mất là vài món trang sức đắt tiền đã được giấu kỹ. Một chút cảm giác có lỗi làm cho người đó phải nhìn nhận lại cách tiếp cận của mình.
Nếu bạn nghe thấy câu: “Cậu ấy có vấn đề về hôn nhân, nhưng chuyện công việc mới của vợ cậu ấy thì không có gì. Ví dụ 2: “Chúng tôi cung cấp sự bảo đảm tốt nhất trong lĩnh vực này. Những lời bạn sử dụng trong câu hỏi tiếp theo chứng tỏ rằng bạn biết có chỗ cần cải tiến.
Nghi ngờ: Bạn nghi ngờ một đồng nghiệp gièm pha bạn với lãnh đạo. Với kíp nổ này, bạn vẫn nêu vấn đề, nhưng theo một cách chung chung. Tôi viết đơn mua hàng nhé?” Động lực để hành động lúc này không còn nữa.
Ví dụ sau đây sẽ làm sáng tỏ điều này. Một ví dụ thú vị là một anh chàng cố gắng bày tỏ với bạn gái rằng anh ta yêu nàng trong khi trong xua tay không khí. Người đó muốn tỏ ra mình bị xúc phạm trước lời kết tội, nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Một cô vợ lo lắng rằng người chồng nghi ngờ cô không chung thủy (mà sự thật đúng như vậy). Chúng ta hãy cùng thảo luận trung thực. Người đó có tỏ ra vui mừng hơn không? Người đó dường như thấy thoải mái hơn không? Thậm chí người đó còn mỉm cười hoặc cười to.
Một người quen của tôi từng làm việc cho phòng nhân sự của một công ty tài chính lớn rất thích phương án này. Động tác này xuất hiện khi chúng ta nghe một điều gì thú vị. Anh có thể đang nghĩ anh không có lý do gì phải nói với tôi.
Nó sẽ khiến người đối diện nhớ ra các thông tin. Họ không có lý do gì để nghi ngờ ông hay giá trị của chúng. (12) Nếu người đó không hề có cảm xúc, có thể họ đang bị lừa gạt
Sau đó thì cô ấy thôi không làm công việc thu dọn nữa. Hãy sử dụng bất kỳ mẹo nào bạn cảm thấy thích hợp nhất với tình huống. Vị thế mới của anh ta thậm chí tùy thuộc vào những việc làm sai trái của anh ta.
Chẳng hạn, câu “Chúng tôi đã có một quãng thời gian tuyệt vờờời!” truyền tải sự sở hữu đối với những lời nói. Nếu tình trạng này xảy ra, bạn dễ làm những việc bạn chẳng bao giờ nên làm, chẳng hạn như đưa ra một quyết định do sợ hãi. Người đó sẽ tìm cách tạo dựng sự thừa nhận, bằng bất kỳ hình thức nào.