Đây là đợt tuyển dụng phụ nữ làm những công việc chuyên môn đầu tiên của IBM. Đó là biểu tượng CTRCo với kiểu chữ bay bướm Moroco rất quen thuộc của thế kỷ thứ XIX. vì nó chính là 360° một đường tròn, một vòng trái đất, một cái gì đó hoàn hảo, hoàn toàn và triệt để.
Thoạt đầu, người ta dễ Đó là quyết sách làm cho Watson vui sướng, vừa với tư cách người cha vừa với tư cách nhà sáng lập doanh nghiệp IBM. Ông dùng đến hai tấm bảng đen, mỗi cái được đặt trên một cáigiá cao có chân là một cái trụ và đế của nó làmột chạc ba.
Mục tiêu của dự án này là qua mặt UNIVAC cỗ máy ngày nào cũng xuất hiện trên báo khiến ông bực mình. Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê: Tác giả là nhà báo Edwin Black đã dày công chứng minh cho khuynh hướng thứ hai: Nếu trả lại, Dehomag mà IBM đầu tư một tỉ đôla tại Đức sẽ bị quốc hữu hóa.
Thời kỳ đó, một chiếc ô- tô muốn khởi động được thì cần phải quay bánh trớn ở trước xe. Đến lúc này, Watson cảm nhận được rằng mìnhđã chậm chân mấy nhịp trong hướng đi này. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ.
Watson coi Range là thầy dạy nghệ thuật bán hàng đầu tiên, và sự năng động trong kinh doanh. NCR là một trong các nhà sản xuất loại máy đếm tiền vào những năm đầu thế kỷ XX. Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu.
Nhưng tài liệu không nhắc gì đến tấm huy chương. Tác giả How They Archieved, Lucinda Watson, cháu nội của Watson cũng không nhắc gì đến chuyện này, trong khi bà sẵn sàng viết nguyên văn lời cha Tom của mình tự nhận là ngu dốt và sợ hãi khi phải lĩnh nhận IBM. Ngay sau câu giới thiệu rất cổ điển tạo đà cho người được giới thiệu thể hiện mình Watson đã làm cả khán phòng ngạc nhiên bằng phát biểu đầu tiên:
Để giữ vị trí dẫn đầu trong việc cống hiến cho sự phát triển và trong cạnh tranh thương mại, Tom đã tăng gấp đôi chi phí nghiên cứu, so với cha mình. Chúng ta sẽ không nói về IBM. tế (Internetional), và sứ mệnh (mission) của nó là làm ra những cái máy (machines) cho công việc hay việc kinh doanh (business).
Và cho đến nay, IBM vẫn là kỷ lục gia thế giới về số lượng bằng sáng chế. Giờ thì Watson biết, con trai mình đã chơi khăm ông cha một cách dễ thương như thế nào. Nhưng vào những thời điểm quan trọng, ông vẫn thường dùng phương pháp trực quan.
Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện. Trong tự truyện của mình, Tom đã mô tả mười năm làm việc với cha là quãng thời gian dày đặc những cuộc xung đột. Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX.
Trên cánh đồng đó, nơi này là chỗ chơi đàn của một ban nhạc, bên cạnh là lũ trẻ chơi đùa ầm ĩ. Năm 1940, khi Watson đã vào tuổi 60, ông đã quyết định làm lễ tôn vinh những nhà bán hàng Chúng tôi đặt tên cho bộ sách này là Đạo Kinh doanh Việt Nam và Thế giới với mong muốn được chia sẻ cùng bạn đọc, đặc biệt là bạn đọc doanh nhân và bạn đọc quan tâm đến kinh doanh, những kiến giải về hàng loạt các câu hỏi như: Kinh doanh là gì?, Doanh nhân là ai?, Đâu là đạo của nghề kinh doanh? và Tại sao kinh doanh là một nghề cao quý và xứng đáng được xã hội tôn vinh?.