Tâm niệm thị trường cũng không ra ngoài mục tiêu phục vụ nhu cầu khách hàng kinh doanh của Watson, thể hiện rõ nhất trong cách ông đặt tên Drucker kết luận về Watson trong ba chữ: Quite intentionally dignified đúng là một người chủ ý đem lại phẩm giá. Và tiền lãi đó là quỹ phúc lợi cho những quân nhân bị thương hay tử nạn và thiệt hại mà gia đình của họ phải gánh chịu từ cuộc chiến bên kia đại dương.
Nhà vòm trên cùng là IBM đã trải qua một thời gian dài thành công (cho nên) mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh những thách thức thực sự tiếp theo, và thấy những thách thức đó ngay trong nội bộ công ty chứ không phải trên thị trường. Nhưng nhờ sự mạo hiểm, IBM đã có nhiều sản phẩm đổi mới.
Liệu những chủ đề này có liên hệ gì với nhau? Watson trở thành CEO của CTR vào năm 1914. Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước. Watson hiểu rằng đến lúc phải ra đi.
rồi đến cuối thế kỷ XX nó giảm thêm một nửa nữa. này được biểu diễn bằng các số 0 và 1, nên rất khó đọc và sử dụng. một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì.
Nhưng đang học nửa chừng thì ông thôi học để lên thành phố tìm việc. Nói cách khác, ông được nhân viên kính trọng và các thế hệ sau biết ơn là vì định đề con người hơn là hãy tư duy. Nhưng cũng chính tạp chí uy tín này phải nhận rằng IBM đã nhanh chóng sản xuất máy tính của chính công ty và tiếp thị bằng lực lượng dịch vụ và bán hàng thiện chiến, nhiệt tình.
Cậu bé Tommy được gửi đi học ở một trường học cách nhà chỉ vài trăm mét. Chi tiết năm 1930 là chi tiết rất quan trọng, vì đó là thời điểm xảy ra vụ sụp đổ thị trường chứng khoán lớn nhất lịch sử nước Mỹ. Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng.
Ở tuổi 82, Watson có thể thấy mình trong gương với những nếp nhăn và các thớ thịt trễ xuống. Trong bàn tay ấm áp của bà, bàn tay của Watson buông lỏng và ông trút hơi thở cuối cùng. Dehomag của IBM ở Đức bị đối xử như thù địch đối với nhà cầm quyền đang gieo rắc chiến tranh khắp nơi.
đã nhiệt tâm giúp đỡ chúng tôi trong suốt quá trình đi tìm Đạo Kinh doanh của Việt Nam và Thế giới. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Hai nhà thiết kế này đã đi xa hơn Aiken của Harvard rất nhiều trong tư duy, bởi lẽ Aiken vẫn dùng kỹ thuật đục lỗ và tăng tốc bằng các cuộn dây xoắn cho phép giải các phương trình phức tạp.
Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson. quân Đồng minh để chặn bước tiến và xóa bỏ chủ nghĩa phát-xít. Nếu chỉ với diễn thuyết mà đem đến cả nhận thức và hành động thì có lẽ ai cũng làm quản lý được, và quản lý chẳng cần là một khoa học.
Năm đó Watson 17 tuổi, tức 1891, và lần đầu tiên biết đến một thành phố. bán hàng đến mức huyền thoại do nhà sáng lập hãng, Thomas Watson, đã thiết lập. Time có thể đã quên hoặc không muốn nhắc đến chuyện Tom cuỗm ngay một chiếc xe của ai đó để trên đường và chạy thẳng vào sân nhà.