Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Còn James lại chẳng có thời gian. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn? Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones.
Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. nhạc yêu thích của mình lên.
Càng ngày anh càng cảm thấy Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".