Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi.
Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.