Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó. Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Rồi thì thợ đình công mượn chổi, leng, xe bò, quét tước chung quanh xưởng, lượm giấy vụn, tàn thuốc, tàn quẹt trên đất.
Nước Anh khích nộ sôi nổi. Để cho công việc của ông được dễ dàng, tôi đã biên đàng sau bức thư này ít câu hỏi rất giản dị. Trái lại, nên thương họ.
Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá. Tại sao không đem ra nói trước đi? Một người tự phụ là nhà quảng cáo chuyên môn, tất phải ngu độn lắm mới vụng về như vậy). Vậy, muốn tăng hạnh phúc trong gia đình, quy tắc thứ 7 là: Nghiên cứu cho kỹ một cuốn "ái tình cẩm nang" hoàn toàn nhất “
Rút cục là ông không nặn được của tôi đồng nào hết, vì tôi bỏ ra đi, tởm cho cái lòng tham của ông. Sau khi nghiên cứu tất cả những câu trả lời, một bác sĩ đề xướng cuộc điều tra đó, không ngần ngại gì tuyên bố trên báo rằng ông tin chắc phần nhiều những vụ ly dị do sự lỗi nhịp trong cuộc mây mưa. Họ khuyến khích anh, khuyên anh và thú rằng đã có nhiều thiện cảm với anh.
Theodore Roosevelt không khi nào làm Tổng thống Huê Kỳ được. Bạn không phải là một con rắn hổ chẳng hạn, thì cái lẽ độc nhất là bởi các cụ nhà là người chứ không phải là rắn hổ. Thiệt là nhã nhặn và lịch thiệp!
Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ. Có lắm lần bà đạp cửa vô thư viện của ông để chửi ông nữa. Ông Coolidge nói tiếp: "Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi.
Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà. Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông. Nhưng hãng lại quả quyết nói ra như vậy.
Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó. Anh là người hầu bàn khéo nhất tỉnh Nữu Ước này. Rồi từ đó ông sốt sắng giúp tôi, bất kỳ trong cơ hội nào, thành thử chúng tôi trở nên đôi bạn rất thân cho tới khi ông mất".
Được một lúc, bà ta nói rằng vài người hàng xóm đã cho mắc điện vào chuồng gà và thấy kết quả mỹ mãn. và biết đâu chẳng như đứa nhỏ, đòi cho được hai đĩa cháo? Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng.
Khi đợi tới lượt tôi để gởi thư bảo đảm, tôi để ý tới bộ mặt chán chường của thầy thư ký. Vợ chồng người đó rầy nó suốt ngày, không cho nó yên: "Má muốn con ăn cái này cái kia. Bạn nên ráng hiểu họ.