Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
- Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. - Khởi đầu thì khá tốt. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!
Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.
Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.